Phải bắt đầu từ phong cách sống của hai ông bà thông gia này mới thấy hết cái “oan gia” và tình cờ trong phim. Nếu vợ chồng nhà hiệu thuốc Sol là một cặp bình dân thì hai ông bà thông gia lại là một gia đình giàu có quyền quý. Nhưng cái khéo của biên kịch là ngay trong những cặp đôi ấy, người ta lại thấy những tính cách trái ngược làm nên cái gia vị mặn mà quyện chặt lấy nhau trong đời sống vợ chồng. Ông Song có thói quen bày một bàn tiệc nhỏ trong phòng, có nến, có rượu, và hai vợ chồng cùng nâng ly tình cảm kiểu “vợ chồng son” thì bà vợ lúc nào cũng ủ dột vì lo cho 4 chàng “quý tử”. Còn nhà ông giám đốc thì bà vợ lãng mạn quá, bày biện quá tới mức khoa trương khoe mẽ, trong khi ông chồng quá bực bội vì không chịu đựng được sự kiểu cách của vợ.
Tới đây, người ta lại bắt gặp một mô tuýp quen thuộc kiểu “oan gia” giữa hai nhà, khi cả hai nhà đều ghét nhau như “bát nước đổ đi”, hễ gặp nhau là gây chuyện. Từ cái cách chung đường nhưng không thèm chào mà chỉ chê thầm trong lòng của hai bà nhà tới việc “xử nhau” tại bãi rác phế thải của hai ông nhà… tất cả đều là những tình tiết hài hước khiến khán giả cười ra nước mắt. Dù tình tiết “oan gia thành thông gia” khá quen nhưng người xem vẫn không cảm thấy nhàm chán. Những chi tiết hài hước và lối diễn xuất rất tự nhiên đã đem lại nhiều cung bậc cảm xúc cho khán giả.
Sẽ có khán giả cảm thấy bực mình vì anh cả nhà Song. Chuyện cô nàng luật sư mạnh dạn tỏ tình với anh mà vẫn cứ làm ngơ và không biết cách đáp lại khiến người xem thấy tưng tức mà thán rằng “thảo nào ế vợ”. Nhưng đó lại chính là cái khéo của đạo diễn Bốn chàng quý tử. Chuyện tình nhẹ nhàng nhưng cũng phải trải qua nhiều giai đoạn mới tiến được tới đích này khiến đề tài gia đình của bộ phim dù cũ vẫn có nhiều nét mới.
“Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ…”, cái duyên trời se của cặp đôi này đã được bắt đầu từ lần đầu gặp gỡ đầy “oan gia”. Khi đang vẽ bậy lên biển phòng khám của cậu em, Song Jin Pung (Son Hyun Joo đóng) bị cô Soo Jin (Park Sun Young) bắt quả tang và “sờ soạng” khắp người để khám xét xem có mang vật gì khả nghi không. Rồi chuyện gặp gỡ của hai người bắt đầu với những ấn tượng không tốt của cô luật sư về anh chàng dược sĩ, chỉ vì những chuyện bị hiểu lầm. Câu chuyện tình cảm bị gián đoạn vì tình cảm của Jin Pung vẫn luôn bị ám ảnh bởi mối tình đầu. Nhưng cũng chính trong lúc đó, biên kịch vẫn “gài” vào những tình tiết của những cuộc cãi vã đầy duyên nợ giữa hai con người này. Chính trong lúc to tiếng đó, Soo Jin mới nhận ra mình luôn nghĩ tới anh Jin Pung.
Song Dae Pung (Lee Phil Mo) và Kim Bok Sil, hay còn gọi là y tá Kim quả là một cặp “oan gia” được khán giả rất yêu thích. Biên kịch Jo Jung Sun không đơn thuần để viết nên một kịch bản nhạt nhẽo theo kiểu tình yêu đơn phương của một cô y tá sau nhiều ngày tới chăm sóc sẽ làm cảm động được anh bác sĩ. Mối tình đơn phương chung thuỷ của y tá Kim phải trải qua nhiều nỗi buồn, nỗi thất vọng khi chứng kiến những lời phủ nhận bạc bẽo của Dae Pung, rồi lại tiếp tục câm nín khi nhìn thấy bác sĩ tỏ ra yêu mến tán tỉnh cô luật sư. Mọi sự nỗ lực bằng việc làm chăm chỉ, quan tâm tới sức khoẻ của Dae Pung đều không được anh đáp lại, cuối cùng y tá Kim đã phải ra đi. Cũng chính lúc này, Dae Pung mới nhận ra mình thật cô đơn và luôn nhớ lại những lúc có Bok Sil đáng yêu bên cạnh.
Xét về tính cách, Dae Pung và Bok Sil đều là những con người lạc quan và nhí nhảnh. Anh chàng bác sĩ đẹp trai, giỏi ăn nói và hay tán tỉnh, luôn miệng chê cô nàng y tá già và xấu. Còn Bok Sil, một cô nàng chăm chỉ, hiền lành, ít nói nhưng tốt tính, thực chất là một cô gái rất giỏi giang, cả về chuyên môn (từng học tại Mỹ) lẫn chuyện nội trợ gia đình. Những bí mật đằng sau chuyện gia đình của Bok Sil đang dần được hé lộ, khiến khán giả càng thêm háo hức về chuyện tình “oan gia” của anh hai nhà “Bốn chàng quý tử”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét